Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ, có một con đường dẫn vào làng, nơi đặt một chiếc nắp gang hố ga cũ kỹ. Nắp gang nằm lặng lẽ, che chắn cho cái hố sâu bên dưới, bảo vệ người qua đường khỏi nguy hiểm. Nhưng nó thường bị người ta xem nhẹ, chẳng ai để ý đến sự hiện diện của nó.
Một ngày nọ, một chú chim sẻ đậu xuống bên cạnh nắp gang và tò mò hỏi: Này nắp gang, sao mi ngày nào cũng nằm đây, chẳng bao giờ kêu ca, dù người ta dẫm đạp lên mi, xe cộ cán qua, thậm chí còn làm mi trầy xước?
Nắp gang mỉm cười, giọng trầm trầm đáp: Ta ở đây không phải để được tung hô, mà để làm tròn bổn phận của mình. Nếu ta rời đi, hố sâu sẽ nuốt chửng người qua đường, gây tai họa. Dù bị lãng quên hay dẫm đạp, ta vẫn sẽ nằm đây, vì sự an toàn của mọi người.
Chim sẻ gật gù, nhưng vẫn chưa hiểu hết. Rồi một hôm, một cơn bão lớn ập đến, cuốn trôi nhiều thứ trên con đường. Nắp gang vẫn kiên cố nằm đó, giữ cho hố ga không bị nước cuốn, bảo vệ con đường khỏi sụp lún. Dân làng nhận ra, nếu không có nắp gang, cả con đường có thể đã bị phá hủy.
Từ đó, dân làng bắt đầu trân trọng nắp gang. Họ quét dọn sạch sẽ quanh nó, sơn lại màu sáng để nó nổi bật, và kể cho con cháu nghe về bài học: Những thứ nhỏ bé, tưởng chừng vô danh, lại có thể âm thầm bảo vệ cả một cộng đồng, nếu chúng làm tốt bổn phận của mình.
Bài học: Câu chuyện ngụ ngôn này nhấn mạnh giá trị của sự tận tụy và trách nhiệm, dù ở vị trí nhỏ bé. Nó cũng nhắc nhở rằng những đóng góp thầm lặng thường mang lại ý nghĩa lớn lao.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét